感讽六首
唐代:李贺 关键词:- 感讽六首原文:
人间春荡荡,帐暖香扬扬。
飞光染幽红,夸娇来洞房。
舞席泥金蛇,桐竹罗花床。
眼逐春瞑醉,粉随泪色黄。
王子下马来,曲沼鸣鸳鸯。
焉知肠车转,一夕巡九方。苦风吹朔寒,沙惊秦木折。
舞影逐空天,画鼓馀清节。
蜀书秋信断,黑水朝波咽。
娇魂从回风,死处悬乡月。杂杂胡马尘,森森边士戟。
天教胡马战,晓云皆血色。
妇人携汉卒,箭箙囊巾帼。
不惭金印重,踉跄腰鞬力。
恂恂乡门老,昨夜试锋镝。
走马遣书勋,谁能分粉墨。青门放弹去,马色连空郊。
何年帝家物,玉装鞍上摇。
去去走犬归,来来坐烹羔。
千金不了馔,狢肉称盘臊。
试问谁家子,乃老能佩刀。
西山白盖下,贤俊寒萧萧。晓菊泫寒露,似悲团扇风。
秋凉经汉殿,班子泣衰红。
本无辞辇意,岂见入空宫。
腰衱佩珠断,灰蝶生阴松。蝶飞红粉台,柳扫吹笙道。
十日悬户庭,九秋无衰草。
调歌送风转,杯池白鱼小。
水宴截香腴,菱科映青罩。
蘴蒙梨花满,春昏弄长啸。
唯愁苦花落,不悟世衰到。
抚旧唯销魂,南山坐悲峭。- 感讽六首拼音解读:
-
rén jiān chūn dàng dàng ,zhàng nuǎn xiāng yáng yáng 。
fēi guāng rǎn yōu hóng ,kuā jiāo lái dòng fáng 。
wǔ xí ní jīn shé ,tóng zhú luó huā chuáng 。
yǎn zhú chūn míng zuì ,fěn suí lèi sè huáng 。
wáng zǐ xià mǎ lái ,qǔ zhǎo míng yuān yāng 。
yān zhī cháng chē zhuǎn ,yī xī xún jiǔ fāng 。kǔ fēng chuī shuò hán ,shā jīng qín mù shé 。
wǔ yǐng zhú kōng tiān ,huà gǔ yú qīng jiē 。
shǔ shū qiū xìn duàn ,hēi shuǐ cháo bō yān 。
jiāo hún cóng huí fēng ,sǐ chù xuán xiāng yuè 。zá zá hú mǎ chén ,sēn sēn biān shì jǐ 。
tiān jiāo hú mǎ zhàn ,xiǎo yún jiē xuè sè 。
fù rén xié hàn zú ,jiàn fú náng jīn guó 。
bú cán jīn yìn zhòng ,liàng qiāng yāo jiān lì 。
xún xún xiāng mén lǎo ,zuó yè shì fēng dí 。
zǒu mǎ qiǎn shū xūn ,shuí néng fèn fěn mò 。qīng mén fàng dàn qù ,mǎ sè lián kōng jiāo 。
hé nián dì jiā wù ,yù zhuāng ān shàng yáo 。
qù qù zǒu quǎn guī ,lái lái zuò pēng gāo 。
qiān jīn bú le zhuàn ,mò ròu chēng pán sào 。
shì wèn shuí jiā zǐ ,nǎi lǎo néng pèi dāo 。
xī shān bái gài xià ,xián jun4 hán xiāo xiāo 。xiǎo jú xuàn hán lù ,sì bēi tuán shàn fēng 。
qiū liáng jīng hàn diàn ,bān zǐ qì shuāi hóng 。
běn wú cí niǎn yì ,qǐ jiàn rù kōng gōng 。
yāo jié pèi zhū duàn ,huī dié shēng yīn sōng 。dié fēi hóng fěn tái ,liǔ sǎo chuī shēng dào 。
shí rì xuán hù tíng ,jiǔ qiū wú shuāi cǎo 。
diào gē sòng fēng zhuǎn ,bēi chí bái yú xiǎo 。
shuǐ yàn jié xiāng yú ,líng kē yìng qīng zhào 。
fēng méng lí huā mǎn ,chūn hūn nòng zhǎng xiào 。
wéi chóu kǔ huā luò ,bú wù shì shuāi dào 。
fǔ jiù wéi xiāo hún ,nán shān zuò bēi qiào 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。 - 暂无
-
李贺
李贺(约公元790年-约817年),字长吉,汉族,唐代河南福昌(今河南洛阳宜阳县)人,家居福昌昌谷,后世称李昌谷,是唐宗室郑王李亮后裔。有“诗鬼”之称,是与“诗圣”杜甫、“诗仙”李白、“诗佛”王维相齐名的唐代著名诗人。著有《… 详情
相关翻译赏析
作者介绍
转载请注明:学唐诗网原文链接 | https://www.xuetangshi.com/shici/17473.html
版权声明:本文内容由网友上传(或整理自网络),部分内容原作者已无法考证,版权归原作者所有。学唐诗网免费发布仅供学习参考,其观点不代表本站立场。
古文典籍
- 「仪礼」
- 「论衡」
- 「吴子」
- 「将苑」
- 「孝经」
- 「周礼」
- 「列子」
- 「管子」
- 「汉书」
- 「尚书」
- 「墨子」
- 「素书」
- 「六韬」
- 「冰鉴」
- 「荀子」
- 「反经」
- 「礼记」
- 「庄子」
- 「孟子」
- 「中庸」
- 「左传」
- 「论语」
- 「史记」
- 「老子」
- 「周易」
- 「韩非子」
- 「三字经」
- 「红楼梦」
- 「战国策」
- 「鬼谷子」
- 「本草纲目」
- 「智囊(选录)」
- 「全部古籍>>」
经典名句
- 小人乐闻君子之过,君子耻闻小人之恶。
- 今之孝者,是谓能养。至于犬马皆能有养;不敬,何以别乎?
- 人生有情泪沾臆,江水江花岂终极!
- 秀樾横塘十里香,水花晚色静年芳。
- 荆溪白石出,天寒红叶稀。
- 悲歌可以当泣,远望可以当归。